Do I Matter?

Do I Matter?

OUR DAILY BREAD

made himself nothing by taking the very nature of a servant. Philippians 2:7

I stand in the cashier line of the local supermarket and look around me. I see teenagers with shaved heads and nose rings looking through the snack foods; a young professional buying one steak, a few twigs of asparagus, and a sweet potato; an elderly woman pondering the peaches and strawberries. Does God know all these people by name? I ask myself. Do they really matter to Him?

The Maker of all things is the Maker of all human beings, and each of us is deemed worthy of His individual attention and love. God demonstrated that love in person on the gnarly hills of Israel and ultimately on the cross.

When we are overwhelmed by the ache of loneliness and pain, we can run only to You.

When Jesus visited earth in the form of a servant, He showed that the hand of God is not too big for the smallest person in the world. It is a hand engraved with our individual names and engraved also with wounds, the cost to God of loving us so much.

Now, when I find myself wallowing in self-pity, overwhelmed by the ache of loneliness that is articulated so well in books like Job and Ecclesiastes, I turn to the Gospel accounts of Jesus’s stories and deeds. If I conclude that my existence “under the sun” (Eccl. 1:3) makes no difference to God, I contradict one of the main reasons God came to earth. To the question Do I matter? Jesus is indeed the answer.

Father, when we are overwhelmed by the ache of loneliness and pain, we can run only to You. Jesus showed us how much we matter to You, and we thank You!

The Good Shepherd lays down his life for the sheep.  Jesus

Tôi Có Quan Trọng Không?

Ngài đã từ bỏ chính mình, mang lấy hình đầy tớ. Phi-líp 2:7

Tôi đứng xếp hàng tính tiền trong siêu thị gần nhà và nhìn xung quanh. Tôi thấy những thiếu niên cạo trọc đầu và đeo khoen mũi đang liếc nhìn những món đồ ăn vặt; một bạn trẻ sành điệu đang mua một miếng bít tết, vài nhánh măng tây, và một củ khoai lang; một phụ nữ tuổi trung niên đang đắn đo không biết nên mua đào hay mua dâu. Tôi tự hỏi: “Chúa có biết đích danh tất cả những người này không? Họ có thật sự quan trọng đối với Ngài không?”

Đấng Sáng Tạo muôn vật cũng là Đấng Sáng Tạo loài người, và mỗi một chúng ta được xem là xứng đáng với sự quan tâm và yêu thương của Ngài. Đức Chúa Trời đã bày tỏ tình yêu ấy trong thể xác con người trên những ngọn đồi cằn cỗi của Y-sơ-ra-ên và cuối cùng là trên thập tự giá.

Khi Chúa Giê-xu viếng thăm trần gian trong hình ảnh của một đầy tớ, Ngài đã bày tỏ rằng bàn tay của Đức Chúa Trời thương xót ngay cả những người hèn mọn nhất trên đời. Trong bàn tay ấy khắc ghi từng cái tên của chúng ta và cũng in hằn những vết thương, là cái giá mà Đức Chúa Trời phải trả vì quá yêu thương chúng ta.

Giờ đây, khi nhận thấy mình đang chìm đắm trong sự thương thân trách phận, bị lấn át bởi nỗi cô đơn, là điều được nói rất rõ trong các sách như Gióp và Truyền Đạo, thì tôi đến với các sách Phúc Âm viết về những câu chuyện và việc làm của Chúa Giê-xu. Nếu tôi kết luận rằng sự hiện hữu của tôi “dưới ánh mặt trời” (Truyền. 1:3) không có gì đặc biệt đối với Chúa, thì tôi đang mâu thuẫn với một trong những lý do chính khiến Đức Chúa Trời phải đến thế gian. Đối với câu hỏi “Tôi có quan trọng không?” thì Chúa Giê-xu chính là câu trả lời.

Cha ơi! Khi chúng con tràn ngập nỗi cô đơn và đau đớn, chúng con chỉ có thể chạy đến với Ngài. Chúa Giê-xu đã cho chúng con thấy chúng con quan trọng như thế nào đối với Ngài. Cảm ơn Ngài!

Đấng Chăn Chiên Nhân Lành đã hy sinh mạng sống mình cho bầy chiên. (Chúa Jêsus)

Ecclesiastes 1:1-11New International Version (NIV)

Everything Is Meaningless

The words of the Teacher,[a] son of David, king in Jerusalem:

“Meaningless! Meaningless!”
    says the Teacher.
“Utterly meaningless!
    Everything is meaningless.”

What do people gain from all their labors
    at which they toil under the sun?
Generations come and generations go,
    but the earth remains forever.
The sun rises and the sun sets,
    and hurries back to where it rises.
The wind blows to the south
    and turns to the north;
round and round it goes,
    ever returning on its course.
All streams flow into the sea,
    yet the sea is never full.
To the place the streams come from,
    there they return again.
All things are wearisome,
    more than one can say.
The eye never has enough of seeing,
    nor the ear its fill of hearing.
What has been will be again,
    what has been done will be done again;
    there is nothing new under the sun.
10 Is there anything of which one can say,
    “Look! This is something new”?
It was here already, long ago;
    it was here before our time.
11 No one remembers the former generations,
    and even those yet to come
will not be remembered
    by those who follow them.

Giảng Sư 1:1-111934 Vietnamese Bible (VIET)

Lời của người truyền đạo, con trai của Đa-vít, vua tại Giê-ru-sa-lem.

Người truyền đạo nói: Hư không của sự hư không, hư không của sự hư không, thảy đều hư không.

Các việc lao khổ loài người làm ra dưới mặt trời, thì được ích lợi chi?

Đời nầy qua, đời khác đến; nhưng đất cứ còn luôn luôn.

Mặt trời mọc, mặt trời lặn, nó lật đật trở về nơi nó mọc.

Gió thổi về hướng nam, kế xây qua hướng bắc; nó xây đi vần lại không ngừng, rồi trở về vòng cũ nó.

Mọi sông đều đổ vào biển, song không hề làm đầy biển; nơi mà sông thường chảy vào, nó lại chảy về đó nữa.

Muôn vật thảy đều lao khổ, loài người không thế nói ra được; mắt không hề chán ngó, tai chẳng hề nhàm nghe.

Điều chi đã có, ấy là điều sẽ có; điều gì đã làm, ấy là điều sẽ làm nữa; chẳng có điều gì mới ở dưới mặt trời.

10 Nếu có một vật chi mà người ta nói rằng: Hãy xem, cái nầy mới, vật ấy thật đã có rồi trong các thời đời trước ta.

11 Người ta chẳng nhớ các đời trước, và các đời sau những người đến sau cũng sẽ chẳng nhớ đến nữa.

 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *