THƠ
CÔ BÉ NGÀY XƯA…
(Tặng…“Nhà Có Tóc” của tôi!)
Cô bé ngày xưa của tôi ơi
Tôi mê cô với một nụ cười
Và mê hơn nữa là răng khểnh
Đã khiến lòng tôi nhớ chơi vơi…
Cô bé ngày xưa của tôi này
Cô đàn thật đẹp đôi bàn tay
Cô hát nhẹ nhàng, du dương quá
Để lại trong tôi…thú thương đau…
Cô bé ngày xưa những buổi trưa
Cùng tôi tình tự dưới bóng dừa
Những đêm trăng sáng ngoài hiên cửa
Lòng thương chưa đã, nhớ chưa bưa…
…
Cô bé ngày xưa giờ đã…già
Đã thành bà nội của người ta
Mái tóc xanh giờ đây đã bạc
Nhớ về ngày xưa cô bé xưa…
2
Cô bé ngày xưa biết bao thương
Bốn chục năm * đôi mình chung đường
Vui buồn, sướng khổ cùng nhau hưởng
Tình cảm vợ chồng mãi vấn vương…
Cô bé ngày xưa mãi đáng yêu
Bao năm tháng qua những sớm chiều
Bao năm tháng nữa trong tình Chúa
Tình yêu bền chặt chẳng tó xiêu…
Cô bé ngày xưa,…cô bé nay
Vẫn ở bên tôi những tháng ngày
Với bao kỷ niệm không quên được
Mong ước tình mình mãi đắm say…
Bình Tú Ngọc
* Bốn chục năm ngày cưới (26/ 9/ 1984-2024)